EFC-2017-truong-quoc-te-TIS

Hello English – Tiếng Anh cho thế hệ tương lai!

(TIS) – Nhiều người vẫn cứ chủ quan nghĩ rằng khi trẻ còn nhỏ thì không cần đặt nặng chuyện học hành, cứ từ từ để trẻ vừa học vừa chơi từ từ rồi sau này lớn tính tiếp… Quan niệm này không sai mà cũng chẳng đúng.

Nhiều phụ huynh thường mắc phải một quan niệm không mấy chính xác, đó là việc giữ trong đầu cái suy nghĩ: “Con còn nhỏ, con cần có tuổi thơ đẹp, cứ để con chơi đã, vừa học vừa vừa chơi từ từ thôi…”, tuy nhiên, học hay làm bất cứ điều gì cũng vậy, căn bản luôn là ưu tiên hàng đầu, chắc căn bản rồi mới có thể tự do phát triển nâng cao mở rộng hơn, và điều này không có ngoại lệ.

Thực tế, việc giáo dục đối với trẻ em ở cấp 1 lại là quan trọng nhất và cũng là khó nhất. Đặc biệt là trong thời buổi công nghệ hiện nay cũng như trong thời kì hội nhập hóa, việc giáo dục dành cho trẻ em các lớp nhỏ lại càng trở nên cần được quan tâm hơn bao giờ hết khi mà ngoài việc theo học các chương trình chính thống, nhiều gia đình còn đầu tư cho con em mình những khóa học năng khiếu, học kỹ năng, học Tiếng Anh,… với mong muốn con mình sau này có thể trở thành “con nhà người ta”. Song, hầu hết cái suy nghĩ “vừa học vừa chơi” của phụ huynh lại vô tình khiến họ đầu tư cho con mình chưa đúng. Môt khóa học năng khiếu nếu không được biên soạn phù hợp, không những không khiến cho con em mình “phát triển toàn diện” mà còn có thể bị mệt mỏi, một khóa học kỹ năng không được đầu tư rõ ràng cũng chẳng giúp gì được cho trẻ mà còn hại trẻ bị rối vì phải học quá nhiều thứ khác nhau, tương tự, một khóa học Tiếng Anh không chất lượng sẽ làm trẻ sai đi cái căn bản ngay từ đầu, bị giới hạn khả năng trong tương lai.

Vậy như thế nào là một khóa học phù hợp, chất lượng, và được đầu tư rõ ràng?

Ngày nay, có không ít các trường quốc tế cũng như các trung tâm theo đuổi chương trình PEP (Personalized Education Plan), giáo dục theo quy mô nhỏ, biên soạn ra những chương trình vô cùng chất lượng phù hợp với từng cá nhân mỗi học sinh, giúp cho mỗi học sinh đều có thể phát triển tối ưu và toàn diện nhất.

>>Xem thêm: PEP: Cách TIS giúp học sinh biến ước mơ thành sự thật

Đặc biệt, với những cơ sở giáo dục sử dụng PEP, vấn đề mất hoặc sai căn bản là điều không bao giờ xảy ra. Vì tỉ lệ trung bình giữa giáo viên và nhân viên là 1/2.5 – điều này có nghĩa là cứ 2 bạn học sinh thì sẽ có 1 GVNV phụ trách, từ đó cân bằng trình độ, giảm tối thiểu sự chênh lệch trình độ giữa các học sinh, giúp cho trẻ học đến khi nào nắm chắc căn bản mới thôi.

Ngoài ra, cái quan niệm “vừa học vừa chơi” để trẻ không bị sớm áp lực với việc học là đúng, tuy nhiên phải thật khéo léo làm sao cho trẻ khi chơi mà vẫn tiếp thu kiến thức, khi học mà vẫn hứng khởi tự nguyện như đang chơi, chứ không phải cứ học 5 phút là phải chạy đi chơi 5 phút…

>>Xem thêm: Enjoy English – Enjoy Weekend

 

IMG_9884

Những điều giản đơn

(TIS) – Để trường là trường, thầy cô là thầy cô…

Khi trường học phải gánh những mục tiêu khác, nó không còn đơn thuần là nơi truyền đạt kiến thức, hình thành nhân cách nữa. Một điều tưởng chừng như quá rõ ràng, nhưng Trường học phải được tạo điều kiện là một trường học. Học sinh phải được sai, vì chính những cái sai đó mới làm nên điều đúng, chính những cái sai đó là nguồn cơn của sự sáng tạo. Thế mà, hãy nhìn xem thái độ của chúng ta đối với lỗi sai như thế nào? Chúng ta vẫn đang tiếp tục thói quen cô lập, chỉ trích, bêu rếu… đối với lỗi sai. Kết quả là chúng ta đang tạo ra những thế hệ học sinh… buộc phải đúng. Điều này dẫn đến nhiều hệ lụy; sự sáng tạo bị giết chết cũng là kết quả từ đây.

Học sinh phải được quyền không biết, vì từ chính sự không biết, chúng có kế hoạch hiểu hết những gì diễn ra chung quanh chúng. Học sinh cũng cần được quyền không thích và lên tiếng cho sự không thích của mình, vì suy cho cùng, chúng ta đang muốn tạo ra một thế hệ những công dân ưu tú mang lại sự thay đổi tích cực cho cuộc sống của chúng ta. Mà thay đổi, phần nào đó phải đến từ sự … không thích.

Có vẻ như chúng ta vẫn cứ bắt học sinh phải đúng, phải biết, phải thích mà quên rằng, trường học là nơi chúng cần được sai, được không biết và được không thích.

Thầy cô cũng cần phải được quyền làm thầy cô. Quan điểm của tôi là loại bỏ tối đa những sự tác động thiếu tích cực đối với việc dạy và học. Vị trí của thầy cô là giảng dạy. Những gì có thể ảnh hưởng đến chất lượng hay thái độ của việc thực hiện việc này cần được loại bỏ. Từ thượng tầng quản lý, đến tương tác trong lớp học của thầy trò. Có thể kể đến:

  • Quà tặng cho lãnh đạo những dịp lễ tết? Có thể ảnh hưởng.
  • Quà tặng từ phụ huynh những dịp lễ tết? Có thể ảnh hưởng.
  • Dạy thêm tại nhà cho học sinh lớp mình? Có thể ảnh hưởng.

Và còn nhiều điều khác nữa.

Khi những tác động này được kiểm soát, thầy cô quay trở lại với miêu tả công việc căn bản nhất và thuần khiết nhất: truyền cảm hứng và hướng dẫn cho học trò.

Giá trị cốt lõi

Xây dựng 1 công ty, chúng ta thường đặt ra những giá trị cốt lõi. Chính những giá trị cốt lõi này là định hướng để làm nên văn hóa của 1 doanh nghiệp. Điều này rất căn bản. Nhưng hiện nay các trường học đang bỏ quên điều này. Chúng ta đang đặt những mục tiêu giáo dục lớn lao mà quên đi những điều căn bản nhất. Sự trung thực, Tinh thần trách nhiệm, Sự tôn trọng… cần bước ra khỏi những bài đạo đức, để trở thành nét nhận dạng của 1 tổ chức, 1 trường học. Hãy cho học sinh sống với những giá trị cốt lõi mỗi ngày, trong từng hoạt động, trong tất cả mọi tương tác dù là nhỏ nhất.

Tiến Sĩ Lê Đức Ánh

Hiệu trưởng